Đích đến của một cuộc thi không phải là tìm ra người chiến thắng, người số 1, số 2 mà ý nghĩa một cuộc thi là sức ảnh hưởng, lan tỏa những giá trị, thông điệp của nó đến cộng đồng. “Mảnh đất in dấu chân con” là cuộc thi của học sinh trường Tây Hà Nội, với mong muốn cho mỗi học sinh cơ hội để được trình bày những cảm nhận về nơi mình sinh sống, thể hiện sự hiểu biết về những nơi đã đi qua, những mảnh đất dù quen dù lạ đã để lại dấu ấn tốt đẹp, khơi dậy những kí ức của tuổi thơ… Giá trị gia tăng của cuộc thi là khả năng biểu đạt ý tưởng của mỗi học sinh bằng ngôn ngữ, phương tiện truyền thông và các phương tiện nghệ thuật khác. Ban giám hiệu nhà trường mong muốn, thông qua cuộc thi, học sinh chủ động tích hợp nội dung các môn học xã hội: Văn học, Lịch sử và Địa lý vào các phần dự thi của mình.
Điều bất ngờ và khiến các thầy cô rất cảm động là những biểu cảm một cách hồn nhiên, chân thật về trường – lớp; những suy nghĩ giản dị, trong sáng về quê hương đất nước; những khát khao, những nỗi niềm thầm kín để trở về tuổi thơ, sống lại kỉ niệm với người bà, với quê hương…
Cuộc sống vội vã những tưởng khiến cho đám học trò nhỏ chỉ mải mê với những tiện nghi, sự giải trí và hưởng thụ và khiến chúng ta nhìn nhận về trẻ không thật gần, thật đúng. Chỉ cần có cơ hội nói lên tiếng nói của mình, thì đó sẽ là những tiếng nói rất thành thực, giầu cảm xúc bằng những con mắt nhìn thẳng, trong sáng.
DẤU CHÂN không nhất thiết phải đặt ở ĐẠI LỘ VINH QUANG mà hãy để những dấu chân trần mát lành trên đất quê hương!
“Quê hương là gì hả mẹ?
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hả mẹ?
Ai đi xa cũng nhớ nhiều”
Với bài thuyết trình về quê hương Phú Thọ, bạn Trần Minh Phương lớp 6C2 đã thực sự gây ấn tượng và đặt một dấu ấn riêng trong Vòng chung kết cuộc thi “Mảnh đất in dấu chân con” của trường Tiểu học & THCS Tây Hà Nội. Những hình ảnh thân thương về thời thơ ấu với lời ru của bà, câu chuyện cổ tích quen thuộc, tán lá cọ mát xanh như những mặt trời xanh tí hon, bản nhạc rì rào của nắng và gió, của cánh diều tuổi thơ êm đềm, … tất cả những điều đó đã hiện lên thật sống động và đầy yêu thương.
Kết thúc bài thuyết trình của mình, Minh Phương đã không nén được xúc động khi đọc bài thơ do chính bạn sáng tác về quê hương:
“Quê hương tôi
Quê hương là gì nhỉ?
Là nơi ta sinh ra
Là nơi ta khôn lớn
Cùng với bao tuổi thơ
Một di tích lịch sử
Là Đền Hùng quê tôi
Ở Phong Châu, Phú Thọ
Một mảnh đất hào hùng
Những cánh đồng mênh mông
Đàn cò dang đôi cánh
Chị gió khẽ lướt qua
Làm xôn xao lá cành
Những cánh diều tuổi thơ
Những khuôn mặt đáng nhớ
Vẫn còn đây vẫy gọi
Chờ một ngày ta về”
Những vần thơ mộc mạc, non nớt đong đầy xúc cảm đã làm ấm áp tất cả trái tim của mỗi thầy cô và các bạn trong khán phòng. Trong mỗi một cuộc thi, đích đến của các con không chỉ là giải thường, mà còn là những sự trải nghiệm và bồi dưỡng nhân cách cũng như lòng yêu thương. Giải Nhất dành cho Minh Phương sẽ là một dấu ấn đáng nhớ trong tuổi thơ, cũng như một lần nữa, con được bày tỏ suy nghĩ của mình, biết yêu thương và biết cách thể hiện yêu thương.